1.Tôi là một công dân lương thiện, làm ăn chân chính, sinh ra trong một gia đình nghèo khó, thuần nông, phải rời miền Trung từ sớm để lập nghiệp ở vùng nắng gió Tây Nguyên. Để thoát khổ, ba mẹ tôi đã không quản ngại khó nhọc nuôi tôi, anh chị em tôi ăn học, dạy phải sống một cuộc đời chân chính, tuyệt đối không làm những điều vi phạm pháp luật, nhận những đồng tiền trái với lương tâm. Tuy nhiên, tuyệt đối không bao giờ thỏa hiệp với cái ác.
2.Tôi có một công việc đàng hoàng, chân chính. Lấy vợ, sinh con, bao nhiêu tiền của có được tích cóp cộng thêm vay mượn người thân, ngân hàng, tôi đã dồn vào để mua căn hộ NA - 16.11 ở dự án Kingsway Tower, với mong muốn sớm tìm được nơi an cư lạc nghiệp cho mình, cho vợ con, để sớm thoát khỏi cảnh phải ở nhà trọ từ ngày này sang tháng khác. Đó là số tiền mồ hôi, nước mắt, là những ngày tháng dài đăng đẵng dành dụm mới có được nhưng đang bị kẻ khác lấy mất, theo một cách không thể tàn nhẫn hơn, khốn nạn hơn là Công ty Siêu Thành, và cả những kẻ đứng đằng sau. Bi kịch cuộc sống bắt đầu từ đây.
3.Hiện tại, tôi vừa phải thuê nhà trọ, vừa trả lãi ngân hàng, vừa phải hoàn trả tiền cho người thân. Những áp lực khủng khiếp đẩy tôi đến miệng vực của sự tuyệt vọng. Không, tôi phải đấu tranh. Đấu tranh cho mình, và tất cả những người đồng cảnh ngộ mà không phải ai cũng đủ can đảm để nói ra tất cả những điều giấu kín. Đối với tôi, Kingsway Tower là cả một gia tài, và nó cũng sẽ quyết định đến số phận của tôi, của gia đình tôi, của con cái tôi sau này. Những điều tôi không làm sai nhưng lại phải gánh chịu, và đó là điều mà tôi không thể nào chấp nhận được. Tôi phải đứng lên, cùng tập thể cư dân vạch trần những kẻ lừa đảo, đồng thời cũng kêu cứu đến các cấp chính quyền TP.HCM để nhờ can thiệp, với một niềm tin mãnh liệt rằng sẽ được quan tâm, cứu xét. Tôi luôn có niềm tin mãnh liệt rằng dự án sẽ về đích bởi chung quy, những tiếng kêu cứu đầy oan oán nhưng cũng đầy bi thương chắc chắn sẽ đến tai của lãnh đạo, từ đó có thể mở ra cho chúng tôi, những thân phận bé nhỏ trong cuộc đời này, những tia hy vọng về việc rồi đây, ai cũng sẽ có nhà.
Mỗi tháng chi phí dành cho căn bệnh mà người ta gọi là "bệnh nhà giàu" ấy không dưới 10 triệu động. Bao nhiêu tiền kiếm được, tôi dùng nó để giúp con mình trở thành một đứa trẻ bình thường như bao đứa trẻ khác, được sống một cuộc đời bình thường, được vui, được sống, được làm việc. Đó là sự bất hạnh, là số phận, nhưng tôi chưa bao giờ có ý nghĩ đầu hàng. Tôi buộc phải đấu tranh, dù chỉ còn 1 hơi thở, dù bị đe dọa, đối mặt với hiểm nguy bởi đơn giản, Kingsway Tower là nơi để tôi bấu víu để tìm kiếm một ngôi nhà cho con, để đứa trẻ thơ có nơi để nô đùa, để lớn lên và trở thành một công dân có ích cho xã hội sau này, thay vì bị bần cùng hóa và sa đà vào những tệ nạn, là gánh nặng cho xã hội.
5.Tôi nào muốn trở thành người hùng với bất cứ ai, chẳng muốn được ca tụng về những điều viễn vong. Tôi thượng tôn pháp luật, tin tưởng vào pháp luật của Nhà nước, và sự liêm chính của bộ máy Nhà nước sẽ giúp hàng ngàn người dân đang lâm vào tình cảnh cùng đường ở Kingsway Tower những phương án giải quyết cho câu chuyện đầy rắc rối này. Đơn giản, người dân chúng tôi chỉ cần nhà, chứ không phải bất cứ điều gì khác.
6.Từ trước tới nay, tập thể người dân mua Kingsway Tower luôn làm việc vơi tinh thần thượng tôn pháp luật, tin tưởng vào chính quyền dù đã lâm vào tình cảnh vô cùng bi đát suốt những năm nay. Chúng tôi vẫn mong chờ vào những phép màu, những tiếng kêu cứu của người dân chúng tôi sẽ được chính quyền thấu hiểu và giúp đỡ trong thời gian càng sớm càng tốt, để người dân chúng tôi sớm nhận được ngôi nhà mà chúng tôi xứng đáng nhận được.
Theo Facebook Hồ Minh Hải